Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2013

hồi ức p8

Chị nằm gọn trong lòng tôi, dụi đầu vào ngực tôi thủ thỉ kể chuyện cuối tuần trước về quê bố mẹ và anh M mắng chị ra sao. Chị kể:
- Bố nói em yêu ai bố không cấm nhưng em phải tìm hiểu xem anh là người như thế nào. Anh có yêu em thật lòng hay không?
Như lời chị nói thì có lẽ chỉ có bố chị là không ngăn cấm chuyện chị yêu tôi mặc dù nỗi lo trong lòng ông là có thực. Còn mẹ chị, có lẽ mẹ chị nghe anh M với lão K nên mẹ là người ngăn cấm quyết liệt nhất, chị kể tiếp:
- Mẹ nói anh M và lão K nói anh là người không có công ăn việc làm, lại ít tuổi hơn em, với lại mẹ xem tuổi thì em và anh nằm trong nhóm tứ hành xung Tí – Ngọ - Mão – Dậu, nếu lấy nhau cuộc sống sẽ không ra gì…v.v. nên mẹ kiên quyết bắt em phải chuyển ngay trong ngày hôm sau. Tối đó Em cũng muốn gọi điện cho anh lắm nhưng em sợ… sợ gọi cho anh rồi em chẳng biết phải nói với anh thế nào. Em sợ mất anh lắm.
Tôi hỏi chị:
- Sao hôm nay liều thế, sao dám đi một mình về nhà anh.
- Em cũng chẳng biết nữa, chờ anh mãi, buồn lắm, ngập ngừng mãi em mới dám gọi điện về nhà mình, em sợ anh không còn yêu em nữa, nếu cứ nằm đó một mình chắc em chết mất. Em đi giặt chăn màn, quần áo cho anh em càng thấy nhớ anh. Phơi đồ xong em quyết định về nhà mình, vừa đi đường em vừa sợ gặp anh rồi không biết sẽ thế nào, lại cả chuyện nghĩ lí do để nói với mẹ nếu mẹ hỏi vì sao em về nữa.
Chị dụi dụi đầu vào ngực tôi rồi lại thủ thỉ:
- Đừng bỏ vợ nhé, vợ yêu chồng nhiều lắm.
Ôm xiết chị vào lòng, tôi hôn chị ngấu nghiến, chị nằm đè hẳn lên tôi, đôi tay trắng ngần của chị quắp chặt cổ tôi hưởng ứng nụ hôn một cách cuồng nhiệt . Ở dưới cô bé vẫn còn ướt át của chị trượt qua trượt lại cậu bé của tôi. Đưa tay xuống cầm cậu bé của tôi chị nhấc mông lên rồi đưa vào miệng cô bé, chị hạ mông xuống và nhấp. Một lần nữa tôi đi vào trong chị, ào ạt trao cho chị những yêu thương cùng bao khát khao sau những ngày đầy sóng gió vừa qua.
Dậy mặc quần áo, chải lại tóc rồi chị lúi húi dọn dẹp giường, sắp xếp lại sách vở cho cu Th. Xuống nhà nhìn đồng hồ đã hơn 3h, chị nói:
- Giờ em đi luôn đây anh ạ. Anh chào mẹ giúp em nhé. Mà mẹ họp gì mà lâu vậy ạ.
- Mẹ họp tổng kết cuối năm mà. Hay… anh đi luôn cùng em. – Tôi ngập ngừng.
- Thôi, anh ở nhà mai thì lên, sáng vừa về lại lên luôn cùng em sợ mẹ lại nghi. Với lại hôm nay anh lên cũng không có chăn mà ngủ đâu, sáng nay em giặt hết rồi. 
Tôi ậm ừ, chị lại nói tiếp:
- Mai em sẽ cố gắng xin bác cho sang nhà Hương ngủ, nếu được em xuống ở với anh nhé. Mai anh lên sơm đi chợ nhé rồi cứ để đấy lúc nào em về em nấu, mai chắc em làm về hơi muộn vì nay nghỉ cả ngày rồi. Giờ em lên qua phòng cất chăn vào nhà cho anh xong rồi về nhà bác. Chào Th giúp em nữa nhé.
Chị quấn khăn kín mít đầu, ngồi lên xe chị cười cười với tôi. Nhìn chị hạnh phúc tôi cũng thấy vui trong lòng. Yêu chị nhiều lắm. 
Những ngày sau đó tôi và chị tuy không được ở cùng nhau nhiều nhưng bất cứ khi nào có thể xuống ở được với tôi là chị lại xuống. Mỗi khi chị xuống tôi và chị lại hòa vào nhau, lại cuồng nhiệt lại cháy hết mình cùng nhau. Lão K sau một thời gian tấn công chị bằng mọi cách có lẽ cũng lờ mờ hiểu được rằng khi người ta yêu nhau và đến với nhau bằng tấm chân tình có lẽ vật chất hoặc những lời nói hứa hẹn về một tương lai tươi đẹp cũng không đủ sức để che lấp được thứ tình cảm mà người ta đã cùng nhau vun vén, cùng nhau gìn giữ qua bao gian khó. Hắn không còn cố gắng để tách chị và tôi mà hắn chuyển sang cay cú. Chị nói về quê hắn nói chị là người thế này thế kia, chị là người lăng nhăng... nhưng chị cũng chẳng thèm chấp. Và hắn cũng gần như không dám xuống nhà bác lần nào nữa. 
Những ngày cuối năm mọi người ai cũng tất bật, sau khi thi xong học kỳ tôi được nghỉ tết. 19 tháng chạp, sau buổi thi cuối cùng tôi về phòng thu dọn đồ đạc. Hôm đó là thứ 7 nên chị chỉ phải làm buổi sáng. Tan làm chị xin bác hôm nay sang nhà Hương chơi rồi ngủ lại luôn, nhưng thực chất hôm đó chị xuống ở với tôi. Đang ngồi cọ cọ cái trạn bát, chị đỗ uỵch xe máy xuống vào phòng ôm chầm lấy tôi, chị ríu rít rằng lấy cái cọ rồi nói:
- Nhớ chồng quá, nhớ chồng quá. Chồng bỏ vợ về ăn tết à? Chồng nghỉ đến bao giờ?
Nhìn chị vui vẻ cười nói lòng tôi phơi phới, trả lời những câu hỏi của chị xong, chị kéo tôi lên giường nằm để chị hỏi chuyện và rặn rò:
- Về quê thì đi chơi ít thôi nhé. Lúc nào vợ nhớ chồng vợ gọi điện về là phải có ở nhà đấy. hihi. Với lại có cô nào tán tỉnh không được đi theo người ta đâu đấy. vợ mà biết vợ về tận nhà chồng vợ….
- Làm gì? – Tôi cười cười hỏi chị.
- Cắt… cắt…tóc.hihi. – Chị nhí nhảnh nói.
Chiều hôm đó sau khi ăn cơm tôi và chị nằm ôm nhau ngủ đến tận 6h chiều. Thật thỏa mái và hạnh phúc. Buổi tối ăn cơm xong tôi và chị lại chở nhau đi lòng vòng quanh thị xã, mua sắm vài thứ để mai tôi về nghỉ tết. Chị mua quà cho Th nhưng không dám mua quà cho mẹ, chị nói chị sợ mẹ nghi ngờ. Sau khi mua sắm đầy đủ tôi và chị rẽ vào quán ốc quen thuộc. Tôi vả chị uống rất nhiều rượu, chị nói xuống ở với tôi chị thấy thỏa mái và hạnh phúc, chứ không như ở nhà bác. Gò bó, chẳng được làm những điều chị thích. Đi về đến xóm thì mọi người đã ngủ hết, trời tháng chạp tối om om, năm nay trời cũng lạnh hơn mọi năm. Phòng nào cũng đóng kín cửa, một vài phòng thì đã về quê nghỉ tết. Vào phòng tôi và chị cùng nhau đánh răng, rửa ráy. Đang đứng rửa mặt thì chị từ đằng sau ôm chầm lấy tôi, gục mặt vào lưng tôi chị hít hà:
- Hà……nhớ chồng quá, nhớ chồng quá. Yêu chồng lắm.
Miệng chị vẫn phảng phất mùi rượu phả vào gáy tôi nóng bừng. Quay lại tôi ôm ngang eo chị đẩy chị dựa vào tường tìm môi chị hôn ngấu nghiến. chị kéo áo tôi lên rồi cúi xuống hôn ngực tôi, đưa lưỡi liếm láp đầu ti tôi, tay chị luồn vào trong quần tôi mân mê cậu bé. Tụt dần xuống, liếm láp khắp bụng dưới rồi chị kéo hẳn chiếc quần sịp của tôi xuống, cậu bé bật ra chĩa về phía chị, chị đưa lưỡi liếm quanh đầu cậu bé. Tôi run lên vì sướng. Chị mút rồi lại nhả, mút rồi lại nhả cứ thế cứ thế làm cậu bé ướt đẫm vì nước miếng của chị. Kéo chị đứng dậy, đẩy chị quay mặt vào tường, từ đằng sau tôi kéo quần chị xuống, nhấm nước bọt vuốt ve cô bé rồi từ từ đưa cậu bé đi vào trong chị. Chị cong mông đón nhận cậu bé của tôi, miệng chị rên rỉ theo mỗi nhịp dập. mỗi lúc chị rên một to hơn, chị thở hổn hển:
- Em.. yêu…anh…anh…mạnh lên….ư …ư..ư. 
Có lẽ chị sắp lên đỉnh. Dốc hết sức tôi nhấp thật mạnh, chị bám chặt vào tường, mông chị ngúng nguẩy theo mỗi nhịp dập của tôi. Tôi và chị lạc đi trong khoái cảm. Từng đợt từng đợt xối xả bắn vào trong chị. Quay lại ôm cổ tôi, chị hôn chụt lên má tôi rồi nói:
- Yêu chồng lắm.hihi.
Rửa ráy xong tôi và chị lên giường ôm nhau ngủ một mạch đến 9h sáng ngày hôm sau. Chị đưa tôi ra Giáp Bát bắt xe về quê. Chị hẹn 27 tết được nghỉ nếu không bận gì chị sẽ về quê tôi chơi. Lên xe về nghỉ tết, dù phải xa chị nửa tháng nhưng trong lòng tôi không một chút lo lắng, không một chút buồn phiền, có lẽ chị cũng vậy. Có chị thật hạnh phúc!

Ngập ngừng một lát tôi nói:
- Hai thằng cứ sang trước đi, khóa cửa xong rồi anh sang.
- Vâng, anh sang luôn nhé. Em cả anh Th sang trước đây. – Cu em hàng xóm trả lời.
Hai thằng vừa ra khỏi cửa tôi lại nhấc điện thoại gọi cho chị một lần nữa. Thật lòng tôi không muốn H hiểu lầm tình cảm của tôi. Từ ngày yêu chị, từ ngày có chị tôi chỉ coi H như một người em gái, không hơn không kém. Tôi không muốn có thêm bất kỳ chuyện gì nữa xảy ra làm chị phải lo lắng phải suy nghĩ vì tôi nữa. Những khó khăn, những thử thách những vất vả nhọc nhằn mà tôi gieo lên cuộc đời chị kể từ khi chị quen tôi đã quá đủ để chị mệt mỏi, quá đủ phiền muộn với chị rồi. Tôi không muốn chị phải buồn phiền thêm một lần nào nữa. Còn với H, thực ra thì thời gian trước tôi và H thích nhau nhưng chỉ là cảm nhận ở trong lòng, chỉ là hai người nhận thấy ở nhau có chút tình cảm, có chút quan tâm chứ chẳng bao giờ tôi hay H nói với nhau điều ấy.Và từ khi yêu chị tôi cũng không có hành động gì để H hiểu lầm, để H ngộ nhận tình cảm của tôi, vả lại năm nay cũng là năm cuối cấp của H, thực lòng tôi cũng mong H tập trung vào việc học. Không phải chỉ chuyện H để ý đến tôi mà cả chuyện nhiều cậu học cùng lớp, và cả những anh hơn tuổi H ở trong khu để ý đến H, có những người đã viết thư tỏ tình, có những người đã tặng quà H nhân dịp những ngày lễ dành cho phụ nữ, sinh nhật .v.v… có thể cũng làm em phân tâm, xao nhãng việc học. Còn buổi sáng nay, có thể chị vô tư, chị nói với H chị chỉ là chị họ của tôi, chị trêu H rằng tôi tâm sự với chị là tôi thích H, tôi hay kể về H… nhưng chị đâu có biết rằng những điều chị nói với H vô hình chung lại làm H ngộ nhận tình cảm của tôi. Chơi với H từ nhỏ tôi biết thực sự em là người ngoan ngoãn và được giáo dục trong một gia đình cơ bản, nhưng ở lứa tuổi đó em vẫn còn ngây thơ và mơ mộng nhiều lắm. Thật sự thái độ của H làm tôi khó nghĩ. Từng tiếng chuông điện thoại cứ trôi qua lặng lẽ, rồi tút..tút..tút… có lẽ chị bận việc gì đó nên không cầm máy. Dập máy xuống, khoác thêm chiếc áo, khóa cửa cẩn thận như lời bố mẹ dặn trước khi lên đơn vị đón tết tôi lững thững đi sang nhà H. Nhìn vào bếp nhà em thấy Cu Th, cu em hàng xóm cùng e vẫn đang ngồi sưởi ấm quanh nồi bánh trưng, 2 cu em ngồi châm trọc nhau, còn em vẫn ngồi nhìn chằm chằm vào đám lửa bần thần như đang suy nghĩ chuyện gì đó. Bước vào sân thấy bố mẹ em đang ăn cơm trên nhà. Tôi hỏi:
- Cô chú, cô chú ăn cơm muộn thế ạ.
- À, T à. Vào đây làm một chén với chú nhỉ thanh niên. – giọng bố em nói với tôi.
- Ngồi đây để cô mày xuống lấy chén và bát đũa. – Bố em tiếp lời.
Thấy vậy nên tôi từ chối:
- Thôi cô ạ, cháu vừa ăn cơm rồi. Cô chú cứ ăn đi.
- Mấy khi mày sang đây, lâu lắm không thấy mày sang nhà chú. Dạo này hình như mày ít về thì phải. học hành có vât vả không?
- Cháu cũng bình thường chú ạ. Đợt vừa rồi lạnh quá nên cháu cũng ngại về.
- …………………………………………�� �…………………………………….
Ngồi vừa nói chuyện vừa uống với bố em hai chén, bố em hỏi han chuyện học hành, ăn ở trên Hà Nội xong tôi xin phép bố mẹ em xuống chơi với 3 đứa vẫn đang ngồi dưới bếp. Thấy tôi xuống hai cu em khúc khích cười, còn em chỉ chào khe khẽ một câu “Anh T” rất nhỏ, cu em hàng xóm trêu tôi.
- Được nhạc phụ nhạc mẫu tương lại mời uống rượu, sướng nhể.
- Vớ vẩn. Bài đâu, bỏ ra chơi đi. – Tôi cốc đầu nó.
- Ok. Thế chơi chéo cánh nhé, anh với chị H, còn em với anh Th. Bên nào thua đi mua nước ngọt với bim bim về đây.
- He he, được đấy. – Tôi trả lời.
- Thế anh đưa tiền đây em đi mua trước, không có lát chơi xong chẳng còn quán nào mở cửa. lát nếu em với thằng này thua thì em trả tiền anh. – Cu Th phát biểu.
- Cũng được. – Tôi nói.
- Đi, tao với mày đi mua. À, anh và chị dâu ở nhà đừng có phím nhau nhé. he he. – 2 cu em cười sặc sụa rồi đi ra cổng. 
Thực ra thì các bác, các cô trong xóm vẫn thường trêu tôi với H, thường gán ghép tôi với H nên bọn trẻ con thấy vậy cũng hùa theo. Để ý thái độ của H….lạ quá. Đúng, chắc chắn hôm nay chị đã nói gì với H, nên thái độ lúc này của H khác hoàn toàn so với trước đây. H hỏi tôi:
- Anh được nghỉ lâu không?
- 12 tết anh mới phải học. Năm nay em định thi trường nào?
- Mẹ em cứ bắt em thì Y, nhưng em thích Bưu chính viễn thông. Thằng Th nó bảo nó thi ĐH Cảnh sát đấy anh ạ.
- Ừ, bố anh bảo nó thi trường đấy. hình sư ra tết nó phải xuông công an huyện làm hồ sơ và sơ tuyển rồi thì phải.
- Vâng. Nhà trường cũng thông báo lịch sơ tuyển vào ngành công an cho tất cả học sinh khối em rồi. À… Anh hay nói chuyện với chị họ anh à. Chị ấy xinh nhỉ. 
- Ơ… thế sáng nay em với chị ấy nói chuyện gì với nhau mà anh thấy nói suốt cả đoạn đường về. – Tôi chột dạ.
- Không… chị ấy kể chuyện về anh thôi. Chị ấy bảo anh hay tâm sự với chị ấy.... Phải không?
Đang nói chuyện thì cu Th và cu em hàng xóm về. H lại nhìn chằm chằm vào đám lửa dưới nồi bánh trưng, thi thoảng ngước lên nhìn tôi. Khó hiểu, khó hiểu quá. Có lẽ những gì tôi suy đoán là đúng. Nhất định tôi sẽ không để em hiểu lầm về tình cảm của tôi. Bởi tôi chỉ yêu một mình chị. Tôi chỉ có chị trong lòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét